“Thắp lên ngọn nến soi sáng cho người khác, đó sẽ không mang cho bản thân sự tối tăm”, đây là thái độ làm người của La Mật Âu (tức Rô-me-ô).
“Tôi nghĩ rằng tôi sẽ từ bỏ tình yêu, nhưng hóa ra tình yêu không bao giờ từ bỏ tôi”, đây là sự trải nghiệm đối với cuộc đời của Chúc Anh Đài.
Thành phố K do hai gia tộc lớn họ La và họ Chúc kiểm soát, ân oán đấu tranh giữa họ đã trải qua trăm năm. Gia đình họ Chúc kinh doanh dược phẩm; gia đình họ La mua bán vũ khí quân dụng, hai gia đình chiếm giữ mỗi bên thành phố Hải Bắc và Thiên Nam, hai thành phố được phân cách bằng một ranh giới, không bên nào được bước qua. Rô-me-ô tình cờ gặp Giu-li-ết (Chu Lệ Diệp), và yêu cô ta từ cái nhìn đầu tiên, và bất chấp sự đối lập giữa hai gia đình, anh ta yêu một cách quyết liệt; Lương Sơn Bá ái mộ một cách khổ tâm Chúc Anh Đài, nhưng bởi thân phận giai cấp nên không dám yêu.
Muốn yêu thì phải cho đi, nhưng sự cho đi như thế này chúng ta có chịu được không? Bốn nhân vật chính: Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài, Rô-me-ô và Giu-li-ết, vì tình yêu họ đã trải qua nhiều khổ nạn. Cuối cùng Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài chọn lựa sự hy sing bản thân, tác thành người khác, họ biến tình yêu thành tình thương vĩ đại, viết nên một bài thơ ca oanh liệt, thê lương và đẹp đẽ cảm động lòng người...